Mầy chỉ mặc cái áo qua chơi

 Tay chủ điền cực giàu, ăn nói rất hầm hố, coi người nghèo không bằng nửa con mắt. Ông ta không thích anh thầy giáo làng nhưng mỗi khi gặp cũng hỏi han vài câu lấy lệ. Thầy giáo làng rắn mắt, ỷ có chữ nghĩa nên cũng không thích ông ta nhưng vẫn tự biết mình đang ở và dạy học trên đất chủ điền nên đành miễn cưỡng chào hỏi cho đúng phép tắc sống đời.

Một hôm chủ điền mở tiệc nhậu mời các thân hào trong làng sau khi thu hoạch mùa lúa mới. Buổi sáng đi ngang qua trường thấy thầy giáo đang dạy bọn trẻ, chủ điền nổi hứng kêu ra, nói giọng trịch thượng:

- Ê giáo, chiều nay rảnh không mậy?

- Tôi rảnh.

 

- Chiều nay, nhà tao mở tiệc nhậu. Mầy chỉ mặc cái áo qua chơi, đừng bày vẽ gì hết nghen mậy.

Giáo làng hỏi lại:

- Ông chủ điền dặn sao ạ?

- Tao bảo mầy chỉ cần mặc cái áo qua chơi là được rồi.

- Dạ, tôi nghe rõ rồi.

Chiều ấy, giáo làng tắm rửa xong, chỉ mặc cái áo dài bằng nhiễu xanh, phía dưới không mặc quần dài và quần lót, đi dự tiệc.

Bước vào nhà, giáo làng chắp tay lên ngực:

- Xin chào ông chủ điền, chào hết các ông thân hào nhân sĩ!

Lúc đó, chiếc quạt điện quay qua đúng chỗ giáo làng, thổi tung hai vạt áo dài lên. Chủ điền thấy giáo làng lòi nguyên bộ đồ nghề, la hoảng:

- Trời ơi, mầy ăn bận cái gì kỳ cục quá vậy giáo?

- Thì tôi đã hỏi lại, ông chủ biểu chỉ cần mặc cái áo thôi nên tôi hổng mặc quần!

Chủ điền nổi nóng, đuổi về. Giáo làng nói:

- Ừ, về thì về.

Bèn khép hai tay giữ hai vạt áo, về tới nhà. Mấy bà trong làng hỏi:

- Ủa, sao thầy giáo hổng dự tiệc mà đi về?

Giáo làng rắn mắt đáp tỉnh bơ:

- Tui quên mặc quần đi dự tiệc!


Giày Đại Phát solution
Số người online:
31934
Số người truy cập:
8745118