Đinh Thị Thơm, 21 tuổi, đang nằm bất tỉnh trong bệnh viện. Chiếc xe tải đã lao vào Thơm khi cô sang đường để gặp bạn, ngay trước đám cưới của cô với người chồng Singapore đêm trước Giáng sinh.
Cô bị xuất huyết não và bất tỉnh. Kể từ đó, hôn phu của cô, anh Teo Boon Teck, túc trực bên giường bệnh của Thơm mỗi ngày.
Hai người mới chỉ quen nhau được 4 tháng qua sự mai mối của một người bạn, nhưng đó là quãng thời gian hạnh phúc nhất của họ, anh Teo cho biết.
Sau khi trao đổi thư từ và ảnh, Thơm đồng ý đến Singapore làm vợ Teo. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, hai người đã dành tình cảm cho nhau. "Tôi yêu Thơm ngay khi nhìn thấy cô ấy ở sân bay. Cô ấy thật dịu dàng, nhẹ nhàng và rất kính trọng cha mẹ tôi", người đàn ông 30 tuổi làm nghề bán báo cho hay.
Thơm sống cùng anh Teo và bố mẹ trong một căn hộ 4 phòng ngủ. "Cô ấy ngọt ngào lắm, luôn ôm tôi mỗi khi tôi về đến nhà và lúc nào cũng nắm tay tôi khi chúng tôi ra đường", anh kể.
Người đàn ông này nói rằng anh không tin nổi một cô gái trẻ đẹp như vậy lại yêu mình. "Tôi không giàu, học cũng không cao. Tôi không đẹp trai và cũng chẳng biết cách lãng mạn với phụ nữ", Teo nói và cho biết Thơm biết rõ anh chỉ kiếm được khoảng 800 SGD mỗi tháng từ nghề bán báo. "Cô ấy bảo tôi rằng cô biết tôi không kiếm được nhiều tiền, nhưng sẵn sàng làm vợ tôi, sẵn sàng chia sẻ khó khăn, có cơm ăn cơm, có cháo ăn cháo".
Nằm bất tỉnh trên giường bệnh, Thơm không hề biết về tranh cãi giữa gia đình cô và người chồng sắp cưới. Hai bên đang tranh cãi ai sẽ là người chăm sóc cho cô và ở đâu. Anh Teo thề sẽ chăm sóc cho Thơm dù hai người chưa chính thức là vợ chồng và tuyên bố sẵn sàng bán căn hộ của gia đình để trả cho Thơm khoản viện phí khoảng 73 nghìn SGD.
Nhưng mẹ của Thơm từ Việt Nam sang muốn đưa con gái về nước để tiện chăm sóc. Teo tuyên bố nếu bà khăng khăng đòi đưa Thơm về, anh sẽ yêu cầu bà trả 100 nghìn SGD, gồm tiền viện phí và khoản sinh hoạt phí cho 4 tháng cô ở Singapore.
Teo nói rằng anh không thực sự muốn đòi số tiền đó, mà chỉ là cách để gia đình Thơm buộc phải để cô ở lại Singapore, nơi điều kiện y tế tốt hơn. "Tôi biết bố mẹ Thơm là nông dân và không có tiền. Tôi không hề muốn làm khó cho họ. Nhưng ai dám đảm bảo sẽ không có chuyện gì xấu xảy ra trên đường cô ấy ra sân bay hay về Việt Nam. Để cô ấy được chữa trị và hồi phục ở đây là tốt hơn", anh nói.
Suốt hai tháng qua, đêm nào Teo cũng ở bên giường bệnh của Thơm. Anh nói rằng dù Thơm mãi ở trong tình trạng này, anh sẽ chăm sóc cô đến hơi thở cuối cùng vì đã coi cô là vợ.
Bố mẹ Teo cũng đồng ý bán nhà để trả viện phí cho Thơm nếu cần bởi họ đã coi cô như con dâu trong nhà. "Họ (gia đình Thơm) không thể đến mang con bé đi và để lại con trai tôi với hóa đơn bệnh viện như thế được. Thế thì vô lý quá", ông Teo Soon Keng nói.
(Theo VnExpress)