Sau nhiều lần hỏi thăm đường, cuối cùng chúng tôi cũng tìm được nhà ông Út Dược ở ấp Phước Hòa, xã Phước Hiệp, huyện Củ Chi, TP.HCM. Từ xa, chúng tôi đã thấy rất nhiều xe máy dựng ngoài sân. Trong nhà có khoảng 30 bệnh nhân ngồi đợi chữa bệnh.
“Pín chập mí”!?
Vợ ông Dược là một phụ nữ đẫy đà khoảng 45 tuổi, ngồi trên bộ ván lớn đặt ngoài hè, vừa thấy chúng tôi đã bảo: “Vào đốt nhang trước đi”. Trong nhà, ngoài sân có rất nhiều bàn thờ. Kế bên bộ ván cũng có bàn thờ nghi ngút khói hương, có một con gà luộc, đĩa trái cây, hoa cúng đã héo rũ.
Một bệnh nhân nữ khoảng 55 tuổi ngồi duỗi thẳng hai chân, quần kéo cao khỏi gối, mắt lim dim. Bà Út Dược ngồi đối diện bệnh nhân, miệng lẩm nhẩm rất nhanh những từ khó hiểu, nghe giống như “pín chập mí, pín chập mí”.
Sau đó, bà quơ tay một hồi và hỏi bệnh nhân: “Sao?”. Bệnh nhân đột nhiên khóc: “Con khổ quá út ơi”. “Sao khổ?”. “Con đâu có biết út ơi...”. Bà Út Dược hỏi tiếp: “Năm nay bé nhiêu tuổi nè?”.
Bệnh nhân tiếp tục tức tưởi. Bà Út Dược lại dùng tay quơ quơ, miệng lẩm nhẩm “pín chập mí, pín chập mí” liên tục. Nhiều bệnh nhân ngồi xung quanh thì thào: “Có người lên nhập xác vào bà ấy”.
Ông Dược huýt gió chữa cho một bệnh nhân. Ảnh: THẾ KIỆT
Trong lúc bà Út Dược dùng tay bóp, ấn, đè lên vai bệnh nhân thì bệnh nhân vẫn sụt sùi: “Út ơi, làm cho con hết bệnh đi út ơi. Chắc con chết mất út ơi!”. Sau khi khuyên bệnh nhân tịnh tâm, bà Út Dược bắt đầu chúm miệng huýt gió từng hơi dài “huýt, huýt...” để chữa bệnh.
Một hồi sau bệnh nhân nín khóc. Bà Út Dược hỏi bệnh nhân thấy sao, bệnh nhân kể “trong mình nó mệt”. Nghe vậy, bà Út Dược kéo ngược áo bệnh nhân lên, để lộ cả bộ ngực trần.
Rồi bà đổ nước gì đó đựng trong vỏ chai nước suối cáu bẩn vào hai tay, xoa xoa vào nhau rồi đặt lên ngực bệnh nhân day, ấn, miệng tiếp tục lẩm nhẩm: “pín chập mí, pín chập mí”. Xong bà dùng bàn tay phải đặt lên trán bệnh nhân và tiếp tục huýt sáo, rồi hỏi: “Đã hết bệnh chưa?”. Bệnh nhân trả lời: “Hết bệnh rồi”!
Một bệnh nhân đang được hút máu độc bằng hũ thủy tinh. Ảnh: THẾ KIỆT
Hai tay chữa hai bệnh
Lúc này ông Út Dược, khoảng 50 tuổi, mặc áo sọc ca rô, đeo kính trắng ngồi chữa bệnh cho nhóm bệnh nhân khác ở cuối hiên nhà. Ông bảo một bệnh nhân cởi trần, kéo khóa quần tây xuống. Rồi ông dùng tay trái ấn bụng, ấn ngực, bóp trán bệnh nhân, tay phải bóp phía sau đỉnh đầu.
Vừa làm các động tác này ông vừa chúm miệng huýt gió “huýt huýt...” từng hơi kéo dài. Có khi ông Dược chữa bệnh cùng lúc cho hai bệnh nhân. Ông bảo một nữ bệnh nhân mặc đồ bộ màu cánh sen kéo áo lên, rồi đặt cả bàn tay trái vào phần trên rốn người này ấn mạnh, tay phải ông cũng làm tương tự với một bệnh nhân nam cởi trần khoảng 50 tuổi.
Rồi ông cũng ấn, bóp đầu, trán bệnh nhân và dùng miệng huýt gió chữa bệnh. Có lúc ông dùng tay trái quơ tròn trên bụng một người đàn ông lớn tuổi, tay phải quơ tròn trên trán một người đàn ông khác. Một bệnh nhân ngồi gần nói với chúng tôi: “Thầy làm vậy để hút chất độc từ cơ thể ra đó!”.
Tôi được xếp vào nhóm bệnh nặng, được vợ ông Út Dược bảo vào trong nằm nghỉ. Trong phòng lúc này có năm bệnh nhân. Khi chúng tôi giả bộ lên cơn ói mửa, ông Út Dược chạy đến dùng tay vỗ vỗ lên trán tôi, miệng lẩm nhẩm những từ khó hiểu, không rõ lời. Rồi ông cũng huýt sáo miệng thổi gió vào trán tôi, tay quơ quơ như làm phép.
Một bệnh nhân tên Diễm (37 tuổi, ở huyện Củ Chi) kể về bệnh của mình cho bệnh nhân khác nghe. Chị Diễm cho biết bị ung thư vú trái cách đây năm tháng, đã được bác sĩ phẫu thuật cắt bỏ một bên.
Chị đã truyền hóa chất năm đợt, xạ trị 23 tia, nhưng nghe đồn “thầy Út Dược chữa bệnh hay lắm” nên tìm đến đây chữa bệnh và cũng “thấy đỡ lắm”.
Chị Diễm ngồi bệt dưới nền nhà, kéo áo lên. Ông Dược ngồi xổm phía sau, dùng tay túm từng miếng da lưng của chị Diễm, tay còn lại cầm dao lam cắt. Sau đó, ông lấy que cuộn bông gòn, tẩm cồn quẹt lửa đốt rồi đưa vào hũ thủy tinh hơ nóng úp lên vị trí đã cắt. Một lúc sau, máu từ vết cắt rỉ rả chảy xuống hũ.
Một phụ nữ chừng 30 tuổi kể chị bị bướu cổ, đã đến ông Út Dược chữa bệnh nhiều tuần và được dặn ngày nào cũng đến điều trị sẽ mau khỏi bệnh. Ông không quy định giá chữa bệnh, ai muốn trả bao nhiêu cũng được.
Mỗi lần chữa bệnh, chị đưa 20.000-50.000 đồng. Những bệnh nhân kể cho chúng tôi nghe nhiều chuyện ly kỳ về “tài năng” của ông Dược, từ bệnh “bao tử trào máu thầy cắt giác hết bệnh luôn”, “u xơ tử cung, ung thư, viêm gan thầy đều chữa khỏi”, “có bệnh trị hàng trăm triệu đồng không hết, đến thầy Dược hết liền”!?
Vừa cam kết đã tái phạm
Trước khi chúng tôi đến nhà ông Út Dược, từ tố giác của quần chúng, Công an xã Phước Hiệp đã mời ông lên làm việc và yêu cầu viết cam kết không vi phạm việc chữa bệnh phản khoa học.
Tuy nhiên vừa về đến nhà, ông Dược tiếp tục chữa bệnh. Trong lúc chữa bệnh, ông kể với bệnh nhân việc bị công xã mời làm việc với một số bệnh nhân bằng thái độ bực bội.
Cơ quan chức năng cho biết ông Út Dược có tên là Đoàn Văn Dược, từng đạt danh hiệu nông dân sản xuất kinh doanh giỏi cấp huyện năm năm liền (2003-2007). Ông không có bằng cấp chuyên môn về y khoa, không có giấy phép hành nghề khám chữa bệnh.
Khi nhận được phản ảnh của chúng tôi về việc ông Dược vừa cam kết đã tái phạm, trung tá Nguyễn Văn Bum - trưởng Công an xã Phước Hiệp - cho biết ngay trong ngày sẽ kiểm tra và mời ông Út Dược đến làm việc.