Vào khoảng 17h ngày 26-1-2011, Nguyễn Minh Quang (sinh năm 1984, cư ngụ xã Tân Hòa, thành phố Vĩnh Long, tỉnh Vĩnh Long) dùng điện thoại di động gọi cho Trần Thị Cẩm Tú (sinh năm 1990, cư ngụ thành phố Cao Lãnh, tỉnh Đồng Tháp nhưng sang thành phố Vĩnh Long hành nghề bán dâm) hẹn gặp nhau tại nhà trọ Phượng Hồng 2 (thành phố Vĩnh Long) và được Tú đồng ý đi cùng.
Khi đi, Quang có mang theo một ba lô đựng đồ cá nhân và một con dao Thái Lan, đi đến Bệnh viện Đa khoa tỉnh Vĩnh Long thì Quang gửi xe vào bãi giữ xe và đón xe ôm đến nhà trọ Phượng Hồng 2 để gặp Tú để mua dâm như đã hẹn. Khoảng 10 phút sau thì Tú đến và cùng Quang đi vào nhà trọ và vào phòng số 10. Quang và Tú thỏa thuận việc mua bán dâm với giá 200.000đ/1 lần, Quang đưa trước cho Tú 400.000đ để mua dâm hai lần trong ngày.
Sau khi “mây mưa” lần thứ nhất đã xong, một lúc sau, Quang yêu cầu Tú “phục vụ” lần hai. Nhưng lần này, Quang thất bại. Thấy Tú nhìn mình cười. Quang nghĩ do mình bị “yếu” không “làm ăn” được nên bị gái bán dâm “cười quê”. Với suy nghĩ này, trong cơn tức giận không kiềm chế được, Quang đi đến đầu giường chỗ để ba lô lấy con dao Thái Lan cầm trên tay phải đi đến chỗ Tú đang đứng.
Đến nơi, Quang đứng phía sau lưng dùng tay trái bịt miệng Tú lại, tay phải cầm dao đâm từ phía sau vòng về phía trước rồi đâm một nhát trúng vào vùng cổ cạnh hõm ức của cô gái. Sau đó, Quang rút dao ra và tiếp tục đâm nhát thứ hai nhưng Tú cầm lấy lưỡi dao và cản lại. Quang tiếp tục ấn mạnh làm lưỡi dao đâm mạnh vào vùng cổ của Tú, lúc này Tú ngã nằm trên giường và kêu lớn: “Giết người, giết người”.
Trong lúc này, anh Nguyễn Thành Lợi là chủ nhà trọ đang ngồi xem tivi, nghe có tiếng kêu nên chạy đến đạp và kêu cửa. Nghe tiếng kêu cửa, Quang buông Tú ra và đi đến mở cửa phòng. Thấy Quang vừa mở cửa, Tú vùng dậy bỏ chạy ra ngoài trên tay cầm theo con dao Thái Lan và nói: “Em bị Quang đâm”, đồng thời đưa con dao lại cho anh Lợi và lấy khăn bịt ngang chỗ bị đâm, sau đó ra đón xe cho Tú đến Bệnh viện Đa khoa tỉnh Vĩnh Long cấp cứu.
Sau khi đón xe cho Tú đi cấp cứu xong, anh Lợi trở về phòng giữ Quang lại và điện thoại báo cơ quan công an đến bắt giữ người phạm tội quả tang. Trong quá trình điều tra, Nguyễn Minh Quang đã khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội của mình.
Theo biên bản giám định pháp y của Phòng pháp y – bệnh viện Đa khoa tỉnh Vĩnh Long kết luận tỷ lệ thương tích của Trần Thị Cẩm Tú như sau: “Ngoại: Sẹo xấu ở cổ và ngón 2 bàn tay phải. Tỷ lệ chung: 04 %.
Ra tòa lĩnh án
Tại phiên tòa xét xử sơ thẩm vụ án hình sự của Tòa án nhân dân tỉnh Vĩnh Long, đứng trước vành móng ngựa, bị cáo Nguyễn Minh Quang khai nhận hành vi phạm tội của bị cáo đúng như nội dung cáo trạng đã truy tố; vào ngày 26-1-2011, bị cáo đã có hành vi dùng dao đâm để giết hại Trần Thị Cẩm Tú nhằm thỏa mãn cơn giận. Đứng trước tòa, người bị hại Cẩm Tú cũng đã khai nhận dự việc “mua bán” giữa bị hại và bị cáo với giá 200.000đ/1 lần, bị cáo đã đưa cho bị hại 400.000đ là đúng.
Thấy việc bị cáo “làm ăn lần hai không được” nên bị hại “cười” là không sai và bị cáo cũng là “mối quen” của Tú. Tuy nhiên, đứng trước tòa, cô gái làng chơi đã bỏ qua mọi ân oán tình đời, xin Hội đồng Xét xử giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo.
Đại diện Viện kiểm sát Nhân dân tỉnh Vĩnh Long tham gia phiên tòa phát biểu quan điểm, giữ nguyên nội dung cáo trạng đã truy tố đối với bị cáo Nguyễn Minh Quang; sau khi phân tích tính chất của vụ án, mức độ nguy hiểm của hành vi phạm tội; cuối cùng đi đến đề nghị Hội đồng xét xử xử phạt bị cáo Nguyễn Minh Quang mức hình phạt từ 7 năm đến 9 năm tù về tội “Giết người”. Về bồi thường thiệt hại bị cáo đã bồi thường xong nên không đặt ra giải quyết.
Hội đồng Xét xử nhận định: Sự việc xảy ra không đến mức để bị cáo hành động như vậy, bị cáo là người có trình độ; lẽ ra, khi sự việc xảy ra bị cáo phải lựa chọn một cách xử sự cho tốt đẹp đôi bên nhưng bị áo lại hành sự quá lỗ mãng, thiếu suy nghĩ, cụ thể bị cáo lại giải quyết sự việc bằng cách dùng dao – là một loại hung khí nguy hiểm đâm nhiều nhát vào nơi trọng yếu của con người nhằm giết chết người bị hại, điều này thể hiện bị cáo xem thường tính mạng, sức khỏe của người khác, nên bị cáo phạm tội có tính chất côn đồ và cố tình thực hiện tội phạm đến cùng; đây là các tình tiết tăng nặng theo quy định của pháp luật.
Việc làm của bị cáo không những đã xâm phạm đến sức khỏe của người bị hại mà còn làm mất an ninh trật tự ở địa phương. Do đó, cần xử lý bị cáo nghiêm khắc, cách ly ra khỏi xã hội một thời gian nhằm giáo dục bị cáo và răn đe phòng ngừa chung trong xã hội.
Tuy nhiên, trong quá trình điều tra cũng như tại phiên tòa bị cáo đã thành khẩn khai báo, tỏ ra ăn năn hối cải; bị cáo yêu cầu và được gia đình đã khắc phục xong toàn bộ hậu quả về vật chất cho người bị hại và người bị hại cũng xin giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo, bị cáo chưa tiền án, tiền sự; bị cáo phạm tội chưa đạt; cách xử sự của người bị hại không tế nhị nên phần nào cũng ảnh hưởng đến tâm lý và hành động của bị cáo. Vì vậy, nên xem đây là các tình tiết để giảm nhẹ cho bị cáo một phần hình phạt”.
Với hành vi trên, Hội đồng Xét xử phiên tòa sơ thẩm Tòa án nhân dân tỉnh Vĩnh Long tuyên phạt bị cáo Nguyễn Minh Quang 7 năm tù về tội “Giết người”.
Gây án để trả hận
Đứng trước vành móng ngựa là một thanh niên gầy ốm xanh xao, dáng người nhỏ nhắn. Qua tìm hiểu được biết, trước đây Nguyễn Minh Quang sinh sống với ông bà nội ở thị trấn Cái Bè, huyện Nhà Bè, thành phố Hồ Chí Minh, khi học hết lớp 12 do hoàn cảnh gia đình nên Quang đã nghỉ học đi làm thuê làm mướn. Sau đó, Quang trở về thành phố Vĩnh Long sinh sống với cha mẹ và dự định học nghề để nuôi sống bản thân.
Tuy nhiên, trong khoảng thời gian này, do tình trạng sức khỏe nên việc học nghề cũng dở dang. Cũng từ đó, Quang bắt đầu lui tới các quán nhậu có em út phục vụ “tươi mát”. Tại đây, Quang đã quen biết Tú, từ đó Quang trở thành mối quen của Tú trong việc giải quyết nhu cầu sinh lý. Tuy nhiên, do những lần “mây mưa” trước, tiền thì Tú đã nhận lấy nhưng phục vụ “khách hàng” không “tận tình chu đáo” từ đó, Quang đã có ý định giết cô “kiều nữ” để trả hận về mối thù “mây mưa”.
Về phần cô kiều nữ, tuy mới 21 tuổi nhưng cô đã là gái một con. Theo trình bày của cô thì do hoàn cảnh gia đình khó khăn, tuy ở quê nhưng gia đình chẳng có ruộng vườn, nghề nghiệp cũng không. Đã vậy, Tú còn phải một mình nuôi con, chỉ vì đứa con ấy đã bị cha từ bỏ. Đó cũng là nguyên nhân đưa đẩy cô gái trẻ từ Đồng Tháp phải xuống tận thành phố Vĩnh Long bước vào chốn làng chơi. Cũng từ cái nghề “kiều nữ” mà Tú vướng họa sát nhân.
Vì nghèo nhiều phận nữ nhi chây lười lao động đã từ bỏ nơi “chôn rau cắt rốn” lên tỉnh, thành, dấn thân vào chốn “son phấn lòe loẹt” mà ngỡ là nơi “thiên đường” để hành nghề mại dâm. Họ cứ tưởng rằng nghề này dễ “moi tiền” của đấng mày râu nhưng họ đâu nghĩ rằng “sinh nghề, tử nghiệp” câu nói của người xưa quả thật không sai.