"Em không biết tại sao hôm nay người thân của em không ai đến", cô nói, giọng lí nhí. Phía sau lưng, chồng và những người thân trong gia đình bên chồng nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng, vô cảm.
Chỉ cách đây gần một năm, cô vẫn còn là người mẹ, người vợ, và là người con trong gia đình họ. Vậy mà giờ đây, chỉ cách nhau một hàng ghế, nhưng giữa cô và họ là khoảng cách vời vợi. Cô đang phải ngồi trước vành móng ngựa, sắp đối mặt với bản án về tội giết người. Đứa con 3 tuổi cô dứt ruột đẻ ra đã vĩnh viễn nằm sâu dưới 3 tấc đất vì những nhát dao oan nghiệt.
Theo cơ quan công tố, ngày 12/7/2008, hai người quen đến chơi nhà Vũ Thị Gái, 27 tuổi ở huyện Chương Mỹ, Hà Nội. Sau khi ăn uống xong, do vẫn còn mệt vì vừa bị sảy thai đứa con thứ hai, Gái nằm nghỉ trong giường với con, bát đũa chưa rửa, lợn chưa cho ăn. Thấy vậy, anh Tặc bảo vợ: "Cô ăn rồi thì phải cho lợn ăn chứ". Gái cự nự một vài câu.
Gái ngồi buồn bã vì người ruột thịt của cô không ai đến dự phiên tòa. Ảnh: Anh Thư. |
Lúc này, hai vợ chồng tiếp tục cãi nhau về chiếc áo mưa bẩn. Thấy hai vợ chồng cãi vã, bà mẹ chồng cũng tham gia. Tặc lao vào tát và đánh vợ.
Quẫn bách vì bản thân đang ốm, sức khỏe suy kiệt sau khi bị sảy thai và không đi làm được, bản thân cũng không có tiền, Gái đã nghĩ đến việc tự sát để kết liễu cuộc sống khốn khổ của mình.
Trong lúc đứa con gái còn đang say ngủ, Gái đi mua 2 que kem, vài cái bánh mì và gói mì tôm, định cho con ăn no trước khi tìm đến cái chết. Cho con ăn được vài miếng, hai mẹ con ôm nhau khóc nức nở. Nghĩ về hoàn cảnh bi đát của mình, Gái cầm con dao giấu sẵn đâm vào bụng con, rồi tự đâm vào bụng mình. Sáu nhát dao oan nghiệt đã lấy đi mạng sống của bé gái vô tội. Sau đó Gái tự sát nhưng may mắn được cứu sống.
Khi Hội đồng xét xử thẩm vấn, Gái ôm mặt, bật khóc nức nở, đôi vai gầy guộc rung bần bật. Cố bám chặt tay vào chiếc vành móng ngựa, phải một lúc khá lâu, cô mới trả lời được Hội đồng xét xử.
Lấy nhau từ năm 2004, bé Nguyễn Thị Tươi là kết quả của cuộc hôn nhân đến với nhau bằng tình yêu. Cuộc sống khó khăn nên có những lúc "cơm không lành, canh chẳng ngọt", nhưng không có gì to tát. Mâu thuẫn lớn nhất là thời điểm trước khi vụ án mạng xảy ra một tháng, do cãi vã, Gái đã bỏ về nhà mẹ đẻ, nhưng được mẹ động viên vì đứa con mà gắng giữ lấy gia đình, cô quay lại nhà chồng.
Bản án lương tâm sẽ dày vò Gái suốt cả cuộc đời. Ảnh: Anh Thư. |
Sau đó, Gái lại sảy thai đứa con thứ hai nên sức khỏe suy kiệt. Mọi chi tiêu trong gia đình một tay chồng lo liệu. Cuộc sống vất vả nhưng chồng lại không động viên, an ủi mà thỉnh thoảng lại chửi mắng khiến cô càng thấy ngột ngạt và bế tắc.
Ý định muốn con "sống hoặc chết phải theo mình, sợ để con sống sẽ khổ" nên Gái đã ra tay sát hại con.
Phía dưới khán phòng, người chồng còn khá trẻ với khuôn mặt lạnh lùng yêu cầu hội đồng xét xử xử Gái "đúng người đúng tội". Im lặng một hồi lâu, vị chủ tọa với ánh mắt nghiêm khắc nhắn nhủ người chồng: "Bị cáo có tội, nhưng cho đến giờ phút này vẫn là vợ của anh. Ngoài bản án phải chịu, bị cáo cũng phải đối mặt với tòa án lương tâm của chính mình. Nhưng còn anh, anh cũng phải nhìn nhận được trách nhiệm của mình trong những lỗi lầm của bị cáo".
Phiên xử ngày 17/3 diễn ra tại TAND Hà Nội, sau khi xem xét các tình tiết giảm nhẹ như Gái đã thành khẩn khai báo, bản thân gây án trong lúc bế tắc tuyệt vọng và có lỗi từ phía người chồng, Tòa tuyên phạt Gái 15 năm tù.
Cô lặng lẽ rời khỏi phòng xử án. Ý định quyên sinh của Gái đã không thành, để giờ đây, cô phải sa chân vào chốn lao tù.
Chiếc xe tù bít bùng lăn bánh khỏi sân tòa. Ánh mắt Gái chất chứa nỗi ân hận, dày vò và buồn tủi.
Ngoài sân, nắng loang bóng nhạt dần.
Anh Thư
(theo VnExpress)